KHÓ ƯA
Tắt đèn, căn phòng tối thui
Tự nhiên sao thấy nụ cười khi xưa?
Anh hiền hòa, dù nắng mưa
Thương em, thì sáng… chiều… trưa vẫn hiền.
Có đâu hung dữ liên miên
Ôi thiên-hạ-đệ-nhất-niên Ông Chằn!
Khó khăn bài toán khai căn
Lỗi bình phương: bướng, hung hăng, chua lè.
Chê bai, ràng buộc, khắt khe
Thôi em đi ngủ đây nè! Khó Ưa!
Á Nghi**26-5-2012
ANH GIẬN EM CHI?
Anh đừng lúc lắc mãi đầu
Coi chừng tóc rụng theo râu bây giờ,
Cũng đừng gục gặc ngu ngơ
Coi chừng đầu rụng lại nhờ lượm lên.
💜
Giận chi, anh nói em đền?
Thuyền quyên kính dưới, nhường trên quen rồi!
Á Nghi, 3.12.2020
ƯƠM HOA
-Làng này cứ nhớ làng bên
Nhớ ơi người có tuổi tên dịu dàng!
Cơm ngon, trăng đẹp nào màng
Nắng mưa bất kể, chỉ nàng sáng trưng.
Thấy ai giông giống cũng mừng
Chạy theo, thấy cả núi rừng… chẳng quen.
💕
-Thương anh, em hẹn gươm rèn
Chém cho hết giặc, thúc kèn khao quân
Bấy giờ sẽ có Mùa Xuân
Hoa Tự Do nở, kết thân hai làng!”
Á Nghi, 14.3.2021