Thơ Văn

Thơ Văn

ĐỌC THƠ Ý NGA GIẢI TRÍ

🍁VIỆT GIAN NÀO KHÔNG BẨN? (Thơ Ý NGA phần 40)
 
 



 
 
 
 
 
TỪ NGÀY ĐỔI CỜ
*
Khẩu hiệu của Việt Cộng:
“Tiến nhanh! Tiến mạnh! Tiến vững chắc lên Xã Hội Chủ Nghĩa!”
*
1975
Phần ăn là một củ khoai
Vừa hà, vừa sượng, nhẹ hều lòng tay
Mà sao cuốc, xẻng nặng vầy?
Người tù: tủi nhục, tù đày, kém may.
 
Làm quen khổ đói mỗi ngày
Nhớ con, thương vợ, biết bày cùng ai?
Ai ai cũng như ai… này
Tù to, tù nhỏ, đảng vây kỹ càng!
 
2007
“Tiến nhanh! Tiến mạnh!”* Khoe khoang.
Cộng Tàu vào Việt Nam, mang Đại… Đồng!
“Vững” chưa đầu gối** cầu phong?
Ai tai! Bắc thuộc dọn lòng cúc cung?
 
“Vững” chưa tài sản gian hùng?
Bán dân, hại nước! Đường Cùng “chắc” chưa?
 
2009
Phần ăn năm xưa vẫn… thừa
Nếu đem so với thượng… thừa thời nay:
Trẻ con bới rác, ăn mày
Vẫn trơ xương với đổi thay màu cờ.
 
2010
Đã đành Việt Cộng nhởn nhơ
Việt gian ăn có nhảy vô ăn… gì?
Còn không một chút lương tri?
Hồn ma Chiêu Thống cũng… khinh khi kìa!
Ý Nga, 1.4.2010
**Có chân không đứng lại… quỳ,
Có lưng khúm-núm, nên đi phải... khòm.
 
2021
Thưa Bạn Thơ: Việt Cộng có gì khá hơn không? 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
NỐT NHẠC SẦU

(Bài này Phan Thế Vinh ra câu số 1 và yêu cầu Ý Nga viết những câu còn lại trong lúc đưa vợ đi làm)
 
Lá thu như nốt nhạc hời
Rơi rơi tan tác ngập trời vàng bay
Bổng trầm xào xạc cuối ngày
Nỉ non khúc hát Mùa Thay não nề.
 
Nắng thu gợi cảm đê mê,
Vui, ban ấm áp, lắng nghe suối hòa,
Tô màu rực rỡ cúc hoa
Chim muôn hòa nhịp, nhẩn nha chuyền cành.
 
Gió thu đẹp bước chân anh
Cho em gom góp để dành mùa đông.
Đẹp trời! Đẹp thật phải không?
Mà sao mình vẫn mỏi mong Lối Về?
 
Phải chăng Đất Mẹ, Lời Thề
Đã là nốt nhạc lâu ghê vẫn… sầu?
Dù Phi, Úc, Á, Mỹ, Âu
Người đi ai nỡ quên nào cố hương.
 
Cố hương, ai nhắc có thương?
Trăm người, triệu khổ, một chương sử buồn*
Ý Nga, 1.10.2009.
*Chương sử sang trang kể từ 30.4.1975.
 
 
 
 
Cám ơn chị Kim Loan và tất cả quý Anh Chị đã an ủi Ý Nga trong niềm đau đớn vô biên vừa trải qua.

 
 
 
 
VUI NHƯ LÁ CỎ
 *
(Tặng Anh yêu dấu cho ngày kỷ niệm cưới thứ 30: 30 tháng Chín)
Cám ơn anh cho em ngắm mùa thu Calgary trong lúc chở em đi làm
*
Anh nhìn kìa! Lá bay bay!
Hiu hiu gió lạnh; xám mây lam vờn
Cỏ xanh được lá chạm hôn
Mơn man âu yếm, nỉ non trùng phùng.
 
Trở về! Lá, cỏ vui chung
Sắc Không là thế! Mênh mông đất trời
Thu kìa! Anh ạ! Anh ơi!
Chiều đà xế bóng, nghỉ ngơi lá về!
 
Mùa thu êm ả đến mê
Em đem cảnh đẹp về… Quê đây nè:
Vẽ thêm mộc mạc chiếc ghe
(Không thuyền vượt biển, không xe đỏ cờ,
Không câu khẩu hiệu trơ trơ,
Không ai vượt chết tìm bờ tự do)
 
Chỉ thêm một nét thật thơ:
Nắng vàng rực rỡ sáng cờ mới thay
Vẽ đi anh, bài thơ này
Vẽ Thu Nắng Mới, vẽ Ngày Chờ Xuân.
 
Vẽ sao vũ trụ tuần hoàn
Trong thanh bình nhé! Hân hoan dân mình
Vẽ thêm một chút em, anh
Tay trong tay, ấy mới… tình! Tình vui!
 
Anh nhìn kìa! Lá rơi rơi…!
Lá rơi rơi…
Lá…
Rơi…
Rơi…
Ý Nga, 29.9.2009.
 
19.8.2021: Trời chưa vào thu mà sao Chiếc Lá Đẹp Nhất Của Đời Em đã bất chợt lìa cành?
 
 
 
 
///////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////
Thơ trong tranh
 
VIỆT GIAN NÀO KHÔNG BẨN?
Vào chỗ “bẩn” cần phòng thân vạn trạng
Giặc muôn hình, bạn đơn độc gian nan
Phải vững vàng giử Lửa, chớ chủ quan
Xông mê trận phải sẵn sàng chiến đấu!
Ý Nga, 9.10.2021
 
 
 
ĐÔI CHÂN RỒI VỀ ĐÂU?
*Cám ơn Trúc Mai đã chia niềm đắng
Thiếu đôi giày của Anh
Ai dắt em đi tiếp?
Đường đời em độc hành
Đi về đâu hết kiếp?
 
Chí cao vẫn chưa thành
Ai cùng em giữ Lửa?
Thu vàng rực lá cành
Cờ không anh tô nữa!
 
Bao mộng đẹp tan tành
Ai cũng cấm em khóc
Đành vào rừng quẩn quanh
Nén lệ cùng loài sóc.
 
Em ngồi đây nhớ Ai
Cùng ngồi bao thu trước
Bạn chụp đôi chân này
Không anh, chẳng buồn bước!
 
Một người bạn đấu tranh
Tìm mọi cách an ủi
Biết bạn rất chân thành
Sao gượng cười giả dối?
💕
Chút nữa bóng xế trôi
Ôm thương đau nhức nhối
Về: đi, đứng, nằm, ngồi
Lại mặn môi lặng lẽ!
Ý Nga, 1.10.2021
 
 
 
AI SẼ CHUNG ĐƯỜNG?
Hôm nay kỷ niệm cưới
Không Anh để cùng cười:
“Chúc mình luôn mãi mãi
Hưởng hạnh phúc tuyệt vời!”
 
Thất tuần lần thứ sáu
Kinh kệ tiễn Anh đi
Bằng con tim ứa máu
Lệ rơi trên gối quỳ.
 
Quỹ thời gian còn lại
Ai biết được bao nhiêu?
Em chỉ biết hiện tại
Vô Thường rõ một điều!
💕
“Em là người trực tính
Khó thuận lòng kẻ gian
Hãy cứ là người lính
Bên anh là bình an!”
 
Anh thường an ủi thế
Mỗi khi ngược gió cùng
Bây giờ “lính “ leo dốc
Một mình! Đường ai chung?
Ý Nga, 30.9.2021
© 2001 by Tổng Hội Cựu Tù Nhân Chính Trị Việt Nam. All Rights Reserved.Chính Việt xin đón nhận mọi ý kiến xây dựng và bài vở, xin email về baochinhviet@gmail.com

Search