Thơ Văn

Thơ Văn

MỜI ĐỌC THƠ Ý NGA ĐỂ GIẢI TRÍ

ĐỌC THƠ BẠN (Truyện ngắn và thơ Ý Nga-phần 61) Ảnh: TƯỜNG VI, NGỌC DUNG,
 
MYNH HƯƠNG, CVN, NGUYỄN THÀNH TÀI
 
 
 
 





TRÁI HAY PHẢI?
*
Truyện ngắn
Ý Nga
*
                Lan ly dị từ sau khi chồng tằng tịu với lắm… nàng nên Lan làm mỗi ngày đến mấy công việc, lúc nào cũng bù đầu làm thêm nhiều giờ phụ trội để lo cho đàn con.
          Thấy cuộc sống của nàng hầu như ngày nào cũng tất bật với con cái nên tôi thường ghé thăm vào chủ nhật, tiện thể đem cho tụi nhỏ ít bánh trái ngon lạ đã mua hoặc đã làm. Bất cứ lúc nào gặp tôi, Lan cũng có chuyện than phiền về mấy đứa con đang ở tuổi dậy thì:
          -Tụi nó bướng bỉnh làm em nhức đầu vô cùng, nhất là thằng lớn: hỏi chị chứ quần áo nào nó cũng lộn bề trái ra mà mặc, em la thì nó lại im lặng chui vô phòng thì ai mà chịu nỗi? Nhiều khi có khách tới chơi bất ngờ, em xấu hổ quá!
          Tôi trấn an:
          -Đâu có chi quá đáng. Sao Lan không thử từ từ nhỏ nhẹ hỏi nguyên do nào?
          -Dù không thể nhỏ nhẹ hay từ từ được nhưng em có hỏi rồi mà nó không trả lời.
          Tôi tin vào lời Lan kể nhưng tôi cũng tin thằng bé phải có lý do chính đáng, vì cháu là một trong những em Hướng Đạo Sinh có ánh mắt lúc nào cũng u buồn, ảm đạm mà tôi luôn để ý: ít nói, học giỏi và ngoan ngoãn nhất đoàn.
          *
          Một hôm trong giờ sinh hoạt có trò chơi với nước để thử độ nhạy bén của các em Thiếu Sinh và Sói Con trong việc bảo vệ cho các Chim Non ra làm sao. Cuối buổi sinh hoạt thì em nào cũng ướt nhẹp, trong lúc theo dõi giúp các Chim Non đã thay quần áo khô (được dặn trước phải mang theo), tôi chợt nghe thằng con của Lan đang bị bạn bè chế nhạo mang vớ trái. Tôi khéo léo ra giao nhiệm vụ cho các em tránh xa rồi đến bên cạnh cậu bé và đùa:
          -Thời trang mới nhất trong lớp của em phải không nè?
          Thời nữ sinh, trưởng cũng thích theo thời trang lắm! Mỗi khi được cho may áo dài mới, Trưởng luôn dặn dì thợ may cắt 2 tà ngắn lên một chút và may ống quần rộng hơn vài phân nên bị Ba Má của trưởng la hoài.
          -Dạ hổng phải thời trang.
          -Hổng phải? Vậy sao em mặc bề trái làm chi cho bạn bè thắc mắc? Kể trưởng nghe chuyện thú vị này xem tại sao mới… “phải” nè?
          -Dạ tại mấy cái đồ “made in China” nó ngứa quá, em phải lộn ra ngoài.
          -Ngứa sao? Chúng ta đã học cách tự giặt quần áo rồi, sao em không làm?
          -Nó ngứa ở chỗ đường may hay đường zigzag mà Trưởng dạy là vắt sổ đó, em chưa biết may làm sao?
          -À ra thế! Để hôm nào trưởng sẽ dạy cách may tay giống như vắt sổ trong giờ thủ công.
          Vậy sao em không cho mẹ biết để mẹ mua vớ khác?
          -Nhà em nghèo lắm! Mẹ em có một mình mà đi làm nuôi 6 anh em nên Mẹ mua cho gì em cũng mừng cả. Ba em không giúp tiền nên Mẹ em cực lắm! Tụi em thường thấy Mẹ khóc hoài.
          *
          Chao ơi là thương!
          TRÁI hay PHẢI gì thì tôi cũng đã học được nơi đứa bé này chữ HIẾU ra làm sao rồi.
          Ai bảo quý trưởng Hướng Đạo không học được gì nơi các em là lầm to nha!
Ý Nga, 6.4.2021
 
 
 
 
 
 
 
 
SAO MÀ NGHÈO NÀN!
*
Truyện ngắn
Ý Nga
*
          Bốn mươi năm rồi họ mới gặp lại em, thấy “tội ơi là tội” mà không cách nào họ giúp em được.
          Em đi từ VN qua Canada. Chẳng hiểu ở Toronto đã có chuyện gì xảy ra giữa 2 mẹ con của em, mà sau một tuần em thăm con cháu, con của em la toáng lên rằng em đã trộm nữ trang quý giá của con dâu người Canadian, ngay trong nhà thằng con ruột?
*
          Lúc ghé thăm bà chị họ, em mặc chiếc quần mỏng tanh, rách nát cả 2 ống, mấy sọc rách ngang te tua phô cả da thịt.
          Tôi thấy mà… thương! Thương cho bà chị tự nhận mình nhà quê không biết đó là thời trang mới nhất: áo cũng hở hang toác hoác như là áo bính của ai đó cho mượn: hễ em khom người đưa tay bưng ly nước thì hở lưng và hở đủ thứ trái cây… nhựa, mà vói ra sau gãi lưng thì hở bụng.
 
          Thương mẹ, bà thấy cũng hơi… thương… thương cô em bạn dì! Thương vậy mà bà không dám đưa áo quần lành lặn cho em thay, cũng chẳng dám đem kim chỉ ra vá hộ vì nếu vá thì còn chi là hàng hiệu hay thời-trang-thành-hồ. Bà tiếp em vài tiếng rồi tống em ra khách sạn vì e dè với thái độ lẳng lơ, ngả ngớn cứ khoe hoài… 2 trái bưởi “silicon” kia thì sớm muộn gì ông chồng của bà cũng bị bỏ bùa “Mác…Lê… của bác”*, ham đồ giả, của nhựa hơn là trái cây heo héo nhưng rất chân chất thật thà trong nhà.
          Bà kể:
          -Khi miền Nam bị cưỡng chiếm mới lòi ra là gia đình nó nằm vùng, nó đã đeo băng đỏ, ngày ngày hăng say đi xởn ống quần hippy của thanh niên miền Nam làm nhục họ. Vậy mà bây giờ trông thật là thảm… thương và nghèo nàn, sau 40 năm được “hưởng” nền văn hóa “không đồi trụy”, cũng không phải của Mỹ “ngụy”! Tống đi cho khuất mắt! Con nhà đàng hoàng ai lại ăn mặc dị hợm thế? Và ai mà chứa cái thứ rác rưởi này?
          Nghĩ cũng lạ!
          “Cách mạng” kiểu gì, “giải phóng” cách chi mà xưa nó xẻo vải dư của thiên hạ nhiều là thế, sao bây giờ nó lại thiếu vải và thiếu cả nhân cách trên người?”
Ý Nga, 7.1.2022
 
*“Mác…Lê… của bác”: viết theo 2 nghĩa: trái mác, trái lê giả của Hồ Chí Minh và chủ nghĩa Mác-Lê-Hồ, với “độc lập, ấm no, hạnh phúc” cũng giả tạo.
 
 
ĐỘC GIẢ PHÊ BÌNH
DĐà Phật, sao chị không gọi là tội đồ dân tộc mà gọi là già hồ!!!
 
Peter Tran, 8.1.2022: Hay lắm!
 
 
 

 
 
 
 
BUÔNG BỚT BẠN ƠI!
*
(Gửi một Bà La Sát… Phu: la mắng con cái suốt ngày)
*
Môi này ngưng la hét,
Lệ kia mới ngừng rơi.
Chuyện đất hỡi trời ơi
Sao đem ra đào bới?
 
Giam mình trong bóng tối
Làm sao thấy nụ cười?
Thiếu mật ngọt cuộc đời
Tìm đâu ra mạch nối?
 
Nhiều bạn bè về núi
Ai cũng tuổi thu rồi
Buông bỏ bớt đi thôi
Chứa thêm chi nặng túi?
Ý Nga, 8.12.2020
 
 
 
 
 
 
MỜI RA!
*
(Trích tuyển tập BIẾM THI VÀ NÓI LÁI)
*
Người chi mà cay cú,
Lúc nào cũng cà chua,
Miệng thâm độc ớt hiểm,
Mỉa mai đắng ổ qua.
 
Thứ mấy cũng tiêu sọ
Giã, đâm, xay… cay xè,
Ngày nào cũng cau có
La, dọa, nạt, hăm he!
 
Giọng đã cao the thé
Còn hét vang giật le?
Không sợ de, xe lật
Tay chân lung tung xòe?
 
Chỉ có người vui vẻ
Tôi mới kết bạn bè
Tránh xa tôi ra nhé
Nói bậy hoài ai nghe?
Ý Nga, 4.2021
Nói lái: giật le/de, lật
 
 
 
 
 
 
KHUYÊN BẠN
*
(Chia sẻ với người bạn kém may mắn trong hôn nhân,
phải một mình vất vả nuôi đàn con thơ dại)
*
Đừng phí lời oán than
Cho những phường bội phản
*
Trăng khuyết thời trăng tàn
Lại xoay vần trăng mới!
 
Con cần được vuốt ve
Thiếu nồng nàn chia sẻ
Trẻ một mình lặng lẽ
Mẹ đừng khóc nữa nghe!
 
Ong bướm hiền đầy trời
Người sao buồn vậy chứ?
Trách chi hoa kém tươi
Xem kìa! Hoa rũ rượi!
 
Đừng dừng lại quá lâu
Đi tiếp Bạn mới tới,
Con cái chờ, Bạn ơi!
Trẻ làm chi nên tội?
 
Mùa đông rồi sẽ tàn,
Mỗi ngày nắng thêm sáng,
Trời thêm xanh không gian
Hãy giữ lòng thanh thản!
Ý Nga, 4.2021
 
 
 
 
 
 
THƠ TRONG TRANH
 
ĐỪNG ĐUA
Họ đòi ăn thua đủ?
Em cố thủ, đừng đua!
Phí sức, họ mệt mỏi
Sẽ ngã gục, đủ thua!
Ý Nga,
Canada, 30.4.2021
Nói lái: THUA ĐỦ/THỦ ĐUA/ĐỦ THUA
 
 
 
 
 
RUỘT THỊT, RUỘT THỪA?
 (Thương kính tặng dì Út và những người mẹ bạc phước đang sống lủi thủi, dù rất đông con)
Tháng Ba cơm mắm-kho-cà,
Cà-kho-mắm ớt hít hà tháng năm,
Có hôm rau chấm tương dầm
Chan canh rau muống tôm bằm tiêu cay,
Có tuần cá lóc nướng bày
Mỡ hành, đậu phộng… no ngày ấu thơ.
 
Cơm ngon từng bữa bất ngờ
Bàn tay mẹ khéo chẳng chờ ba khen
Lên mâm, canh hến vị quen
Nồi cơm cạn đáy, con chen nhau… giành.
*
Nay già mẹ bệnh, ai… tranh?
Dâu xua đuổi mẹ, đoạn đành nghĩa nhân
Con hư giàu có, bất cần;
Con ngoan hiếu thảo muốn gần lại xa.
 
Thương làm sao những mẹ già
Xe lăn ngồi nhớ “người nhà” ngày xưa
Ruột rà, ruột thịt, ruột… thừa?
Trời mưa ngoài ngõ ướt chừa chi tim!
Ý Nga, 7.1.2022
 
 
 
 
 
BẤT NGHĨA?
Em ơi! Bội nghĩa, ai thân?
Cạn tình sao hưởng nghĩa nhân của đời?
Hôm qua thân thiết cùng cười
Sao nay nỡ hại bán người, mua vui?
💗
Trăng kia nhỏ, vẫn tuyệt vời
Cây trơ trụi lá, người đời vẫn thương!
Ý Nga, 8.1.2022
 
 
 
 
ĐƠN ĐỘC
Đêm ham mê tửu yến,
Ngày thấy khổ: an nhiên
Giữ gì được bất biến
Tham lam tích lắm tiền?
 
Đua đòi đời đầy đủ
Đẹp đẽ đoạn Đường Đua,
Đạt được đỉnh Điểm Đến
Đạo đức đang đem đùa?
 
Càng cầu kỳ, kiểu cách
Càng cuống cuồng chắt chiu
Của cả kho chằng chịt
Chồng con chống, chẳng chìu*
Sống chính trực, đứng đắn,
Thuận theo lẽ tự nhiên
Tài năng cộng đức độ
Thì ai sẽ chẳng ghiền?
Canada, tháng 4.2021
*Chìu (chiều chuộng)
 
 
 
 
ĐỌC THƠ BẠN
Tài tình thâm thúy ý thơ
Đọc thơ của bạn mà mơ thời bình
 
Câu hay ẩn ý lý tình;
Vần gieo như họa gợi hình thôn quê.
Lời như nhạc tấu cung mê,
Tứ thơ đoạn kết tràn trề lửa trao.
 
Gom thơ tôi tẩm mật, ngào
Ước ao phổ nhạc, ôi chao tuyệt vời!
Canada, 8.1.2022
© 2001 by Tổng Hội Cựu Tù Nhân Chính Trị Việt Nam. All Rights Reserved.Chính Việt xin đón nhận mọi ý kiến xây dựng và bài vở, xin email về baochinhviet@gmail.com

Search