Thơ Người Cha Lạy Dòng Nước Lũ
Xoáy Cuồng, Đòi Trả Lại Vợ Cho Con Mình.
Nguyễn Văn Quí
Vì sao tôi cứ phải làm thơ?
Bởi thơ gói ghém nét đơn sơ
Cảm xúc xót thương như dòng lũ
Văn xuôi trải giấy biết bao tờ?
Có phải Trời cao quá thờ ơ
Dân đen khốn khổ đến bao giờ?
Dân đen lạy nước xin cho lại
Vợ, con chưa kịp biết đến tuổi thơ!
Lạy Nước, viết tên mượn chữ Hoa
Để chỉ nơi an trú Phe Ta...
Nước xiết thì Ta bay thẳng tuốt
Vô đạo hôn quân sướng thế à?
Thế gian thường đươc biết hàn lâm
Chính trị, quân cơ... bé cái nhầm!
Trời bỗng bảo ban người thế tục
Nhìn đây để thấy thật thương tâm... .&