MÊ!
Dày, to, nhỏ, mỏng vẫy chào
Tường toàn giá sách dựng cao giáp trần
Bao là màu sắc, dung nhan
Níu chân Mọt Sách phân vân nẻo về.
Lựa mười chín quyển từng mê
Tháng này mặc sức thỏa thê chữ chầu
Trả tiền, móc túi, tiền đâu?
Ôi chao ngớ ngẩn cái đầu trống trơn!
Tự nhiên người ấy lơn tơn
Oai phong bén gót thi ơn mua giùm.
💕
“Lì xì”? Ơn nghĩa cả chùm
Đón xuân, ràng buộc cùng… đùm bọc nhau
Mượn qua, trả lại sách nhàu
Cuốn nào cũng có người trao thư tình.
Em mua, nhưng sách của mình
Cám ơn chàng đã rập rình theo em!
Của cho, ăn mãi còn thèm
Ngày càng mê sách, mê thêm: thư chàng!
Á Nghi, 5.2.2019
*Tục ngữ: “Của làm ăn no, của cho ăn thèm”
SAO MÀ DẠI!
Ngút ngàn ăm ắp say mê
Hai người dại dột không chê Rượu Tình
Nhớ nhung ngầy ngật rập rình
Ghiền men cấm kỵ, nấu ninh cồn cào.
Dưng không đòi được đớn đau
Đầu năm quấn quít thương nhau làm gì?
Trữ tình êm ái làm chi?
Khi xa nghiện nặng, mấy ly chữa lành?
Á Nghi** 27.1.2017.
CẦN CHI AI
KHẢI ĐẠO!
Em khoan thai đủng đỉnh,
Anh tươi tỉnh đầu xuân
Tạm giấu ở rạch bần
Những lo toan tất bật.
Sáng mân mê nụ mới,
Chiều ngắm những mầm non,
Nhịn những chuyện cỏn con,
Việc buồn phiền cùng nhẫn.
Khi nâng niu săn đón,
Lúc chia sẻ thầm thì.
Ngọt ngào, em cho đi,
Anh nhận được: đáp trả!
Niềm an lạc đích thực
Thể hiện trên nụ cười
Từ trong tim hai người.
Cần chi ai khải đạo!
Á Nghi*5.6.2017
XUÂN CỦA ĐẤT TRỜI
Hôm nay vàng áo gấm nàng
Nắng trời như thể cũng vàng theo em
Trời xanh, mây trắng êm đềm
Gió giao mùa đến càng thêm yêu đời.
Anh ơi! Em gọi anh ơi!
Sao không chung bóng để đời lạc quan?
Ở nhà lổ vốn thở than
Đã “thân chùm gửi” gian nan phải hoài.
Xuân người tay chẳng cầm tay
Xuân mình? Chờ đợi tuổi …bay… bay kìa
Bi quan chẳng ai sẻ chia
Nhẹ nhàng thanh thản mai kia còn về.
Dựng cờ Vàng lại cho Quê
Thăm dân trả lễ mà nghe trẻ cười
Vá lành Áo Mẹ tả tơi
Đôi ta rồi sẽ thảnh thơi tuổi già
Á Nghi, 29.5.2007
💝 💝 💝 💝 💝 💝 💝 💝 💝 💝 💝 💝 💝 💝 💝 💝 💝 💝 💝 💝 💝 💝 💝 💝 💝 💝 💝 💝 💝 💝 💝 💝 💝 💝 💝 💝 💝 💝